Đăng trong Bình Tà, Đạo mộ bút kí

[ĐMBK]Chút cảm hứng sau khi đọc xong Hậu truyện Mười năm sau của mị~~

1.

Cậu luôn hỏi tôi :” Tiểu Ca, anh vẫn yêu tôi chứ? Tôi đã không còn là Ngô Tà của mười năm trước nữa. Không còn là Thiên Chân Vô Tà như xưa nữa rồi. Tôi đã già rồi, không thể ở bên anh lâu được đâu.”

Những lúc như vậy, tôi chỉ biết ôm chặt cậu, thì thầm vào tai cậu :” Ngô Tà, có tôi ở đây.”

Cậu đã chờ tôi mười năm. Giờ hãy để tôi được bù đắp cho cậu.

Chỉ cần được ở bên cậu, cùng nhau sống qua những ngày yên bình, cùng nhau già đi. Vậy là được rồi.

2.

Mười năm trước, bị kéo vào vòng xoáy của những bí mật, âm mưu của người đi trước, trải qua bao nhiêu chuyện, nếm trải tất cả những gì đã xảy ra, tôi cuối cùng cũng hiểu rõ được câu nói của chú Ba :” Đáng sợ hơn cả quỷ thần, đó là lòng dạ con người.”

Mười năm qua tôi đã làm nhiều chuyện, đã trưởng thành hơn, cũng đã hiểu ra nhiều điều, để rồi lúc này đây, đứng trước cánh cửa Thanh Đồng, tôi đã quá mệt mỏi rồi. Điều tôi muốn bây giờ là một sự kết thúc cho tất cả mọi điều.

Thực hiện lời hứa mười năm trước với anh, đối với tôi, là một cái kết mình mong muốn. Mười năm qua, theo đuổi nhiều thứ đến vậy, để rồi cuối cùng nhận ra rằng chỉ muốn một ai đó ở bên cạnh mình, cùng mình đi hết chặng đường còn lại. Người đó…. là anh, Trương Khởi Linh.

Tôi, Ngô Tà, tới đưa anh về nhà đây.

Một suy nghĩ 1 thoughts on “[ĐMBK]Chút cảm hứng sau khi đọc xong Hậu truyện Mười năm sau của mị~~

  1. “Ngô Tà, có tôi ở đây.”
    Cậu đã chờ tôi mười năm. Giờ hãy để tôi được bù đắp cho cậu.
    Chỉ cần được ở bên cậu, cùng nhau sống qua những ngày yên bình, cùng nhau già đi. Vậy là được rồi.” và câu “Đáng sợ hơn cả quỷ thần, đó là lòng dạ con người”
    Hai đoạn này thực sự trạm đến tym em, là một bóng tối cũng như một hiện thực.. Tks c rất nhiều bài viết thật tuỵt👏👏

    Thích

Bình luận về bài viết này